Cách bệnh viện hai con phố có một cái chợ, Tôn Tuệ Vân tự mình xuống xe, bảo Đồng Giai ngồi chờ ở trên xe.
Đồng Giai ngồi ở ghế sau, hạ cửa sổ xuống để hít thở không khí, câu được câu không nói chuyện với Tiểu Điền.
Một trận huýt sáo thanh thúy vang lên, Đồng Giai quay đầu lại, cô liền nhìn thấy mấy cậu nhóc đang đạp xe cười ở trước cửa sổ.
“Cô gái rất xinh đẹp!
Đồng Giai bị chậm nửa nhịp, lúc này cô mới phản ứng lại được đây là mình bị đùa giỡn, cô có chút dở khóc dở cười.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây