Lúc này, Văn Thanh mới sực nhớ ra. Phải rồi, học sinh tiểu học đã được nghỉ, còn chưa đầy hai tháng nữa là đến ngày khai giảng. Chưa đầy hai tháng.
Văn Thanh mải nghĩ vậy là đã về đến nhà.
Trong lúc cùng Diêu Thế Linh và Văn Bằng rải cỏ cho bò, Văn Thanh nói một câu khiến hai người sững sờ.
Văn Thanh nói: “Mẹ, đến lần khai giảng tới đây, con cũng đi học. Cô đã thi đỗ trường cấp ba thành phố, nhưng sau khi chú hai qua đời thì không có tiền đóng học phí, Kỷ Ngạn Bân đề nghị cho tiền để cô đi học tiếp, cô không muốn tiêu tiền của Kỷ Ngạn Bân nên không học nữa. Sở dĩ Kỷ Ninh Chi thường hay chê Văn Thanh vô học là vì ở nhà họ Kỷ, học lực thấp nhất cũng là Trung cấp. Kỷ Ninh Chi sắp sửa thi đại học, còn Văn Thanh chỉ được coi là đã tốt nghiệp cấp hai. Ngoài ra, Chương Phương Phương hiện đang là sinh viên. Ở thời đại này, sinh viên ra trường được phân công công việc trọn gói. Chương Phương Phương chưa tốt nghiệp đã có không ít công ty đến mời về.
“Đi học? Văn Bằng lên tiếng: “Lên cấp ba tiền học đắt lắm. Nhà mình nghèo thế này, thôi chị đừng đi học. Em tính cả rồi, học hết lớp năm em không học nữa, em đi kiếm tiền.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây