“Đội trưởng nhận thầu sao? Diêu thế Linh ngừng động tác lại.
Văn Thanh: “Vâng, sau này con chỉ đưa kiểu, còn lại để đội trưởng lo liệu.
Diêu Thế Linh tiếp tục xào rau, hỏi: “Sao chứ?
Văn Thanh vừa giải thích cho Diệu Thế Linh vừa bổ củi: “Mẹ, thật ra giày không liên quan đến việc con kiếm có nhiều tiền hay không, con muốn tốt cho người ở thôn Thủy Loan. Con kiếm tiền từ chỗ may quần áo, mà bây giờ cũng đang là nông dân, mấy người thím Vương đều đồng ý làm giày, chờ đến lúc ngày mùa, chắc chắn sẽ lại có mấy người nhớ ruộng, con còn nhỏ không có tiếng nói gặp chuyện như thế không biết nên làm thế nào cho phải, nhưng đội trưởng lại không giống vậy, anh ta là đội trưởng có kinh nghiệm nhất định sẽ phối hợp cả hai, hoàn toàn không chậm trễ việc làm ăn, đúng không?
Diêu Thế Linh liếc nhìn Văn Thanh, gật gật đầu với những suy nghĩ chu đáo của Văn Thanh.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây