Sau chuyến đi lần này, anh ta đã xác định chuyến đi rất đáng giá. Không quan trọng diện mạo của Văn Thanh đẹp như thế nào, không cần xem quần áo của Văn Thanh làm tốt bao nhiêu, không cần nhìn trên giày da của Văn Thanh ẩn giấu bao nhiêu ý tưởng hay ho. Chỉ cần biết cả bộ trang phục của cô đã bổ sung cho nhau, nhìn từ xa đã đẹp, nhìn gần còn khiến tâm trạng vui vẻ. Nhìn cô một lần nữa đã bị trang phục của cô làm cho kinh ngạc rồi.
Khi anh ta hỏi Văn Thanh rằng có phải cô làm không, lúc cô trả lời phải anh ta đã hạ quyết tâm, nhất định phải cho tác phẩm của Văn Thanh tham gia cuộc thi đấu của mình.
“Đúng đó, Văn Thanh. Chỉ cần cháu đưa ra bản vẽ sau đó cháu tiếp tục công việc làm ăn, cũng không làm lỡ chuyện đâu. Thang Quyền khuyên.
Văn Thanh nghĩ tới nghĩ lui, nói: “Nhất định phải chú thích rõ ràng hai chữ “Phùng Thanh này lên.
“Không thành vấn đề. Vương Chí Sơn vui mừng khôn xiết, vội vàng ghi lại địa chỉ của mình. Để cho Văn Thanh vẽ xong bản vẽ và quần áo rồi đi gửi bưu điện cho anh ta là được. Vì để bày tỏ lòng thành của mình, anh ta nói với Văn Thanh cứ giữ lại bản gốc, gửi bản sao qua bưu điện là được, anh ta sẽ không bao giờ đạo nhái lại bản phác họa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây