Tô Ý chen qua đám đông, liền thấy trong sân có một người phụ nữ khoảng ba mươi tuổi, mặc áo sơ mi vải mỏng và đeo đồng hồ, trông không giống người có cuộc sống khó khăn.
Cô ta đang ôm Diệp Noãn Noãn đang khóc không ngừng, định bước ra ngoài.
Diệp Tiểu Vũ thì ôm chặt chân cô ta không buông, nghiến răng làm ra vẻ mặt dữ dằn nhất.
Nhưng nước mắt đã rơi đầy mặt.
Thấy hai đứa trẻ khóc như vậy, lòng Tô Ý đau nhói, vội gọi lớn: “Tiểu Vũ, Noãn Noãn!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây