Liêu Chính Dân cúi đầu cười nói: “Không sao đâu. Lão già đó không trung thực, trong miệng không có lời hay ý đẹp nào cả, thậm chí còn dám dùng bụng Tiểu Ý uy hiếp tôi nên tôi tức giận đến đánh ông ta một trận.”
Nói xong quay đầu nhìn Lâm Gia Quốc, “Ông còn nhớ lời tôi vừa nói không? Vợ ông hiện tại cũng đang mang thai, nếu ông dám có ý tứ gì, thì cứ chờ mà xem.”
Lâm Gia Quốc tức giận hét vào mặt Tô Nhân, “Các người đã làm gì Hồng Linh? Lá gan cô ấy rất nhỏ, là một cô gái thiện lương. Các người không được chạm vào cô ấy!”
Tô Nhân tức giận cười: “Chúng tôi không có ai chạm vào cô ta, chúng tôi chỉ cảnh cáo ông thôi. Chỉ cần sau này ông không xuất hiện trước mặt chúng tôi và đừng quấy rầy Vọng Đông vì tiền thì ông có thể yên tâm đưa vợ về nhà sống qua ngày.
Lâm Gia Quốc thẹn quá hoá giận, “Bọn chúng cũng là con của tôi, dựa vào cái gì-”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây