Nghe cô nói vậy, Từ Tiểu Cần và Trương Thiên Hoa đều thở phào nhẹ nhõm.
Tô Ý vẫn không yên tâm: “Mấy ngày nay để tôi chăm sóc cho cô, cô đừng xuống giường, cũng đừng làm gì cả.”
Lần này, không chỉ Từ Tiểu Cần mà cả Trương Thiên Hoa cũng cảm thấy ngại ngùng: “Chị Tô Ý, chị bận rộn như vậy, làm sao có thời gian đến đây chăm sóc được?”
Tô Ý nhìn hai người, mỉm cười.
“Hai người quên rồi sao, lúc trước ba chúng ta đều làm việc ở nhà ăn, hai người đã cùng tôi đến Bắc Kinh, nơi đất khách quê người này.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây