Chu Cận Xuyên cười khẽ: “Chúng ta là vợ chồng, có gì mà phải ngại ngùng. Hơn nữa, anh không chê em đâu.”
Nói xong, anh cởi đôi giày lấm lem bùn đất của Tô Ý ra.
Lúc này, giày của Tô Ý đã ướt sũng, tất bên trong cũng vậy.
Sau khi cởi tất ra, hai bàn chân trắng bệch, những vết phồng rộp đỏ chót trông càng nhức nhối.
Chu Cận Xuyên cụp mắt xuống, đáy mắt tràn đầy đau lòng và tự trách.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây