Vừa đóng cửa lại, Tô Ý đã chủ động nhào vào lòng Chu Cận Xuyên, ôm lấy anh cười hì hì: “Hôm nay vất vả cho anh rồi, làm tài xế cho em cả ngày.”
Chu Cận Xuyên mỉm cười: “Anh làm tài xế thế nào? Có đạt yêu cầu không?”
Tô Ý gật đầu liên tục: “Đạt yêu cầu!”
Vừa nói vừa lén đưa tay vào trong áo anh: “Từ giờ trở đi, ai gọi em cũng không thèm để ý, ai gọi điện cũng không bắt máy.”
Ban đầu Chu Cận Xuyên có chút ấm ức, nhưng chỉ một câu của Tô Ý đã khiến anh vui vẻ trở lại.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây