Hai người nói chuyện đôi câu, không biết đã là nửa đêm từ lúc nào.
Lâm Trạch Tây thấy cô ấy có vẻ buồn ngủ, liền mở miệng bảo cô ấy ra sau nằm nghỉ một lát: “Em cứ yên tâm ngủ đi, anh còn đang tỉnh táo, đảm bảo sẽ không buồn ngủ đâu.”
Liễu Phương Lâm ngáp một cái nhưng vẫn lắc đầu: “Không sao, em còn chịu được, lúc này đường quê nhỏ hẹp, lát nữa lên đường lớn rồi tính tiếp.”
Đang nói chuyện, Lâm Trạch Tây đột nhiên dừng xe lại.
Liễu Phương Lâm đang định hỏi có chuyện gì xảy ra thì quay đầu lại thấy phía trước không xa, con đường bị mấy cây tre đổ chặn lại.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây