Phó giám đốc sợ hãi, mồ hôi lạnh túa ra: “Giám đốc, đúng là có chuyện đó, một người là con gái ông ấy, người kia là bạn học của cô ấy. Ông ấy nói hai người họ giúp đỡ miễn phí, không cần thù lao, hơn nữa còn là sinh viên xuất sắc của khoa tiếng Anh. Tôi nghĩ thế thì có thể tiết kiệm được một khoản phí phiên dịch, nên đã đồng ý.”
Giám đốc Vương buông tay, ngồi phịch xuống ghế, cả người rã rời.
“Xong rồi, cậu vì muốn tiết kiệm một khoản tiền phiên dịch mà làm mất luôn cả nhà máy của chúng ta!”
Liêu Chính Dân cũng không muốn tranh cãi thêm, sau khi xác nhận hai người không biết chuyện, ông ấy ho khan một tiếng rồi nói:
“Giám đốc Vương, ông không cần phản ứng quá mạnh như vậy, chỉ cần không phải các ông xúi giục là được. Chỉ có điều, cái người họ Tần đó...”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây