Liền vội vàng kéo cô ấy một cái: “Em gái, em mau dịch đi.”
Liễu Phương Lâm ngần ngại một chút, cuối cùng cũng thành thật dịch lại.
Tô Ý nói thêm: “Bạn tôi nói đúng, người nước Hoa chúng tôi luôn rộng lượng, chưa bao giờ so đo tranh cãi những điều này, nếu tra kỳ càng, từ mấy nghìn năm trước chúng ta vẫn là một nhà.”
“Ông Dã Điền, quen biết một hồi, tôi tặng ông một câu, hòa khí sinh tài, không đủ năng lực thì phải rèn luyện nhiều hơn.”
Nói xong, Tô Ý kéo Liễu Phương Lâm ra ngoài.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây