Sau này cũng có thể yên tâm học tập ở trường rồi.
Tô Ý và Chu Cận Xuyên sóng vai bước ra khỏi lớp học, cùng đi về phía nhà ăn.
Khi gần đến nơi, Tô Ý thấy nhiều người đang xếp hàng, liền chỉ vào vị trí gần cửa sổ, ra hiệu cho anh đi qua đó: “Anh qua đó ngồi một lát đi, em đi xếp hàng lấy cơm.”
Chu Cận Xuyên nhẹ nhàng cười: “Dù đây là địa bàn của em, nhưng anh cũng không thể để em đi một mình, hơn nữa em cũng không lấy hết được.”
Nói rồi, anh nhẹ nhàng kéo cô một cái, cùng đi về phía cuối hàng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây