Tô Nhân bất đắc dĩ cười cười: “Đó là hoa đào của nó, cứ để nó tự mình xử lý, ngàn vạn lần đừng ảnh hưởng đến con, thế này nhé, đợi về nhà rồi mẹ sẽ gọi điện nói nó một tiếng.”
Tô Ý vội vàng ngăn lại: “Mẹ, mẹ đừng gọi, đến lúc đó lại nghĩ con mách lẻo, con sẽ nói trực tiếp chuyện này với anh ấy.”
Tô Nhân gật gật đầu: “Được thôi, có gì không giải quyết được nhớ nói cho mẹ biết.”
Đưa Tô Nhân về nhà xong.
Trên đường về, Chu Cận Xuyên lại không nhịn được hỏi: “Cái tên Lâm Lạp Bắc đó thật sự không bắt nạt em à? Cô gái theo đuổi anh ta có bắt nạt em không?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây