Mọi người nghe xong mới phát hiện Lâm Gia Quốc không biết cũng đã đi theo đến đây từ lúc nào.
Thấy ông ta không được mời mà tự ý bước vào nhà, mọi người đều im lặng.
Tô Nhân mím môi không vui liếc nhìn ông ta một cái: “Ông đến đây làm gì?”
Lâm Gia Quốc cười gượng gạo: “Đêm ba mươi hai ba con tôi ở nhà thực sự quá cô đơn, dẫu sao cũng để bọn trẻ tụ họp cùng nhau ăn một bữa cơm, coi như đón một cái tết đoàn viên.”
Tô Nhân làm sao không biết ông ta đang tính toán gì.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây