Thấy trời đã khuya, Tô Ý giữ Tạ Tiểu Quân lại, bảo anh ta tạm ở chung phòng với Thiên Hoa trong ký túc xá. Sáng mai tiện cùng Chu Cận Xuyên lái xe về đơn vị.
Sắp xếp ổn thỏa, Tô Ý mới kéo Chu Cận Xuyên về nhà.
Trên đường về, Chu Cận Xuyên còn đùa: “Bây giờ lời em nói với Tạ Tiểu Quân còn có trọng lượng hơn lời anh nói. Giờ em lại giúp cậu ấy một việc lớn như vậy, sau này cậu ấy sẽ càng thiên vị em hơn.”
Tô Ý bực mình nhìn anh: “Anh bây giờ còn có tâm trạng đùa giỡn. Anh không biết hôm nay mình đã thoát khỏi một kiếp nạn à?”
Chu Cận Xuyên ngạc nhiên: “Anh? Thoát kiếp nạn? Hôm nay chẳng phải là chuyện của nhà Tạ Tiểu Quân sao? Có liên quan gì đến anh?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây