Diệp Tiểu Vũ đứng bên nghe thấy, không nhịn được mà che miệng cười trộm: “Bà ơi, năm ngoái thím đan cho chú một chiếc khăn, ngày nào chú cũng đeo, sao mà không đeo được chứ.”
Triệu Lam chợt hiểu ra: “Bảo sao, bộ đồ này là con dâu mua cho con vào hôm nay phải không? Nhìn con vui vẻ chưa kìa!”
Chu Cận Xuyên nghe vậy, liếc mắt nhìn Diệp Tiểu Vũ một cái.
Rồi lại liếc nhìn Triệu Lam: “Bây giờ và trước đây có thể giống nhau sao? Đúng rồi, con dâu của mẹ có mua găng tay cho mẹ không?”
Triệu Lam nhìn đôi găng tay da cừu trên tay anh, tỏ vẻ chê bai: “Nhà đâu có thiếu găng tay, mỗi năm đơn vị và cơ quan đều phát, mua cũng chỉ là lãng phí thôi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây