Chu Tĩnh Đồng chỉ nghĩ một chút, sắc mặt liền trở nên chột dạ: “Cô nói bậy gì vậy, cô ta đâu phải người thân của tôi.”
Tô Ý bất đắc dĩ nhún vai: “Vậy ai là người thân!”
“Cô ta không chỉ không phải người thân của tôi, mà còn là kẻ thù đã cướp mẹ và anh trai của tôi, phúc này tôi tặng cô, cô có nhận không?”
Chu Tĩnh Đồng bị dồn đến nghẹn lời, đứng ngẩn ra tại chỗ một hồi cũng không phản ứng được.
Đợi đến khi cô ta phản ứng lại, Tô Ý đã biến mất trong đám đông với những túi đồ của mình.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây