Chu Cận Xuyên mỉm cười bước đến ôm lấy cô, nhẹ nhàng vỗ lưng cô: “Sao vậy? Có phải em nằm mơ gặp ác mộng hay không?”
Tô Ý gật đầu, rúc vào lòng anh, ngửi thấy mùi hương quen thuộc, mới dần dần cảm thấy yên tâm hơn một chút.
Sau khi ôm nhau một lúc, Tô Ý mới lấy lại tinh thần, liền vội hỏi tình hình: “Thế nào rồi? Bắt được người chưa?”
Chu Cận Xuyên gật đầu: “Bắt được không ít người.”
“Vậy họ khai gì chưa? Rốt cuộc là vì nguyên nhân gì tại sao lại đi hạ độc ông nội?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây