Triệu Lam vội vàng đứng lên: “Như vậy sao được, chú là bậc trưởng bối, lát nữa còn phải nhận trà, sao có thể để chú đi rót trà được? Để tôi gọi người khác.”
Mạnh Chí Cường vừa vẫy tay vừa đi vào bếp: “Không có sao không có sao, mọi người cứ ngồi yên để nhận trà, tôi sẽ làm, người khác cũng không quen với phòng bếp này.”
Nói xong, ông ta nhanh chóng chạy vào phòng bếp.
Vừa vào trong, Mạnh Chí Cường đã lúng túng lấy ra một gói giấy nhỏ từ trong túi áo trước ngực, liếc nhìn ra ngoài một cái, rồi nhanh chóng đổ vào một cốc trà.
Không ngờ vừa mới đổ vào, cửa phòng bếp liền bị ai đó từ bên ngoài mở ra.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây