Vì trong phòng còn có bệnh nhân khác và người nhà của bọn họ, Tô Ý chỉ đành cười gượng:
“Mẹ, con thấy bây giờ mẹ nói năng rành mạch, giọng nói cũng đã khôi phục, có vẻ như đã không sao rồi.”
“Trong phòng còn có bệnh nhân khác và người nhà của bọn họ, chúng ta nói chuyện nhỏ nhẹ thôi, đừng làm ồn đến người khác.”
Trương Quế Lan khinh bỉ: “Tao muốn nói to thế nào thì nói, bảo mày đi gọi điện thoại, sao lâu như vậy mới về? Muốn tao chết khát à?”
Tô Ý mím môi: “Anh cả đang bận làm việc, con gọi điện thoại đến nhà máy, chỉ riêng việc tìm người cũng phải đợi một lúc.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây