Giang Viễn vẫn có chút không cam lòng: “Chắc không phải là anh hù dọa tôi đâu đúng không, trừ khi anh gọi cô ấy xuống đây nói rõ ràng.”
Chu Cận Xuyên vẫn luôn kìm nén không động tay động chân, thấy anh ta không biết điều, bèn tiến lại gần thêm hai bước, cúi đầu nhìn anh ta bằng ánh mắt khinh thường: “Chỉ dựa vào anh?”
Giang Viễn tức giận đến đỏ mặt tía tai, vung nắm đấm định lao vào anh.
Chu Cận Xuyên không hề nhúc nhích, trực tiếp dùng tay tóm lấy nắm đấm của anh ta, nhẹ nhàng đẩy về sau, thế là anh ta ngã nhào ra đất.
“Tôi còn chưa ra tay, nếu còn không đi, lát nữa không biết được đâu.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây