Thấy anh nói năng thản nhiên như vậy, Tô Ý nhất thời không tìm được lý do gì để từ chối.
[Chẳng lẽ thật sự là mình nghĩ nhiều rồi?]
[Chẳng lẽ anh ấy thật sự chỉ vì quan tâm hai đứa nhỏ nên... Được rồi! Nói vậy cũng có lý!]
Tô Ý dừng một chút rồi mím môi nói: “Vậy Chu đoàn trưởng, chìa khóa anh dùng xong rồi chứ?”
Chu Cận Xuyên ừ một tiếng: “Tôi để trên bàn phòng khách rồi, vốn định bảo Tiểu Vũ ngày mai mang cho cô, lát nữa về thì nhớ lấy đi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây