Từ Tiểu Cần cũng toét miệng cười một tiếng: “Vậy cũng được, nếu như chị không chê thì em sẽ cố gắng khổ luyện hai ngày bài này, đến lúc đó em sẽ đệm nhạc ở ngay bên cạnh cho chị hát, tận lực không làm ảnh hưởng đến chị!”
Tô Ý ôm lấy cánh tay cô ấy, cười nói: “Được, vậy giờ chúng ta cùng nhau đi ghi danh, đỡ chậm trễ rồi để người khác chiếm trước.”
Dứt lời, hai người bọn họ lập tức cùng nhau tới đoàn văn nghệ thuận lợi ghi danh.
Sau khi bọn họ rời đi, một đồng chí nhỏ phụ trách thống kê đặc biệt đi tìm Bạch Nhược Lâm.
Sau đó nói chuyện Tô Ý đi ghi danh cho cô ta biết.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây