Vốn dĩ Từ Bân còn đang ngẩn người nhìn theo bóng lưng Tô Ý, đột nhiên nhìn thấy đối diện có người đi tới, đang chuẩn bị rời đi thì anh ta lại nhìn thấy rõ người nọ là ai!
“Đoàn trưởng Chu, sao anh lại ở nơi này vậy?”
Chu Cận Xuyên trầm giọng nói: “Tôi đang về nhà, còn cậu sao trễ như vậy rồi mà vẫn còn ở đây?”
Từ Bân nghe vậy thì khẩn trương đứng nghiêm: “Báo cáo đoàn trưởng, tôi cũng đi ngang qua, bây giờ lập tức trở về ạ.”
Chu Cận Xuyên mượn ánh đèn đường nhìn vẻ mặt anh ta một cái: “Hiện tại không phải là lúc huấn luyện, không cần phải xụ mặt nghiêm túc như vậy đâu.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây