“Noãn Noãn khóc muốn tìm chị, mãi chẳng chịu ngủ, em và chú Chu dỗ mãi một lúc lâu mà cũng dỗ không nổi.”
Tô Ý nghe vậy thì vội vàng ôm lấy Noãn Noãn, lại nhìn ra hành lang một cái: “Bên ngoài tối như vậy, hai đứa tự đi tới đây một mình sao?”
Diệp Tiểu Vũ lại chỉ chỉ xuống dưới lầu: “Chú Chu đang ở dưới ạ.”
Tô Ý ‘Ừ’ một tiếng, sau đó liếc mắt thật nhanh xuống dưới lầu.
Chỉ thấy có một bóng người quen thuộc đứng dưới ngọn đèn đường, dường như cảm nhận được cái gì đó nên anh chuẩn bị giương mắt nhìn lên trên này.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây