Thiệu Dương quay đầu liếc nhìn cô ấy một cái, cảm thấy vẫn chưa đủ, cho nên khi không ai phát hiện ra, anh ấy nắm lấy tay cô ấy hôn lên mu bàn tay, sau đó chạy tới mua đồ chơi làm bằng đường cho cô ấy.
Giang Tuyết xấu hổ dậm chân, rõ ràng là đang bay bổng vì hạnh phúc, nhưng ngoài miệng lại ghét bỏ nói: "Phiền chết đi được, đã tuổi này rồi còn dính người như vậy.
Cô ấy cúi đầu, ngón chân vẽ những vòng tròn trên mặt đất.
Qua một lúc lâu cũng không thấy Thiếu Dương quay lại, cô ấy không thể không ngẩng đầu nhìn về phía người bán đồ chơi làm bằng đường.
Người bán kẹo vẫn còn đó nhưng Thiệu Dương thì không thấy đâu.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây