“Anh không có say? Thẩm Trình cúi đầu đánh giá Giang Niệm Tư, ngón tay nhẹ nhàng di chuyển, vuốt ve khuôn mặt của cô, sau đó vén tóc của cô ra sau tai.
Anh như kẻ điên vậy, mê muội mà nhìn cô.
“Tối nay là đêm chúng ta động phòng hoa chúc, em nói xem, sao anh lại cam lòng để mình say?
Tiếng nói của anh trầm thấp trêu chọc ám muội, trong miệng còn tỏa ra mùi rượu nhàn nhàn, nhưng Giang Niệm Tư có thể cảm nhận được anh hoàn toàn không say.
Nếu say thì ánh mắt đã sớm mơ hồ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây