“Niệm Niệm, anh đáp ứng em, sau này sẽ không bao giờ như vậy nữa, em đừng khóc có được không?
Hai tay anh nhẹ nhàng ôm lấy khuôn mặt cô, giọng nói dịu dàng tới tận xương tủy.
Giang Niệm Tư khẽ thở dài một tiếng, không phải vì anh bị thương nên cô buồn.
Mà là vì nhìn thấy trên người anh đủ loại sẹo, nghĩ tới trong hoàn cảnh khó khăn anh chỉ có thể hấp tấp giải quyết, chịu đựng đau đớn tiếp tục thực hiện nhiệm vụ mà cô đau lòng.
Nhưng những lời này, Giang Niệm Tư không nói cho anh nghe.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây