Thiệu Dương liếc mắt nhìn cô một cái, trong đôi mắt sắc bén không thể tin nổi.
“Cô cảm thấy...... Tôi rất phiền phức?
Giang Tuyết cảm thấy lời này quá trắng trợn: “Ý của tôi là, anh không dính lấy em gái tôi, sẽ không khiến người ta phiền chán.
Thiệu Dương lúc này mới kịp phản ứng lại lúc đầu cô nói gì, vội vàng giải thích: “Cô hiểu lầm rồi, tôi không có suy nghĩ gì với em gái cô, Thẩm Trình là bạn tốt của tôi, tôi chưa từng nghĩ tới sẽ tranh giành cái gì với cậu ấy.
“Phải không? Giang Tuyết trừng mắt nhìn: “Vậy sao anh lại theo tới đây?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây