Giang Niệm Tư dời tầm mắt, hướng về phía Giang Bằng Vũ gật đầu: "Em có chút khát."
“Đây, uống nước đi.
Giang Bằng Vũ tùy ý lấy bình nước từ trong túi hành lý ra, vài giọt nước vô tình rơi vào người bà lão, bà vô thức lùi lại vài bước.
“Thật xin lỗi, bình nước không vặn chặt nên không đổ lên người đứa bé có phải không? Giang Bằng Vũ lo lắng nhìn đứa trẻ, lại không chú ý tới biểu tình của bà cụ.
Giang Niệm Tư có thể nhìn rõ ràng, bà giá ấy nhìn thấy Giang Bằng Vũ tới gần, vẻ mặt lập tức trở nên căng thẳng, lộ ra một tia cảnh giác cùng sợ hãi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây