Chân Thẩm Trình bị thương, mặc dù được Giang Niệm Tư đỡ nhưng cũng không đi được bao xa, ngoài phòng bệnh của anh là một ban công lộ thiên khá rộng, Giang Niệm Tư đỡ anh ra bên ngoài hít thở không khí.
Tay Thẩm Trình khoác trên vai cô, tư thế cực kì thân mật khiến Thẩm Trình không nhịn được nụ cười sung sướng.
Nhưng anh lo lắng như vậy lâu cô sẽ mệt.
“Bác sĩ Giang, bên kia có cái ghế dựa, chúng ta qua đó ngồi một lát đi?
Anh quả thật không nên động đậy nhiều.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây