"Đừng lo lắng, thông tin cá nhân của bệnh nhân sẽ không bị tiết lộ. Đây là đạo đức nghề nghiệp của tôi."
Trừ khi đây là một căn bệnh bình thường và phổ biến, nếu không sẽ bị người khác kì thị.
Cô nói với giọng điệu bình tĩnh khiến Lưu Chí có phần tin tưởng vào y thuật của cô. Từ khi đi theo lãnh đạo, anh ta đã gặp nhiều vấn đề còn lớn hơn. Hầu hết những người có được sự hào phóng và phong thái điềm tĩnh như cô đều là những người có năng lực, cho nên anh ta rất tin tưởng vào cô. Cả hai nhanh chóng đến nhà lãnh đạo của Lưu Chí, căn nhà nằm ở trung tâm huyện và có sân riêng. Giang Niệm Tư theo Lưu Chí vào nhà, vừa bước vào nhà đã nghe thấy một giọng nói vô cùng quen thuộc.
Cao Xuân Hồng cười khoe với chị dâu bên cạnh: "Đây là nhà của anh họ thứ hai của tôi. Như thế nào, có phải rất hoa lệ đúng không? Nói cho cô biết, họ hàng bên mẹ tôi có tiền đồ hơn bên kia nha..."
Giang Niệm Tư nhướng mày nhìn Cao Văn Quang cũng đang có mặt ở đó, đúng thật là oan gia ngõ hẹp mà. Khi Cao Văn Quang nghe mẹ khoe khoang về gia đình người khác, cậu ta cảm thấy như đang khoe khoang gia đình của chính mình, trên mặt lộ ra chút tự hào.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây