Gương mặt xinh đẹp trắng như tuyết đột nhiên xích lại gần, gần đến mức Thẩm Trình có thể nhìn thấy rõ lông tơ nhỏ trên mặt cô.
Ánh mắt hạ xuống môi cô, cổ họng Thẩm Trình bắt đầu khô khốc, anh cố gắng khống chế, hai tay rũ xuống vô thức cào cào mép ghế.
Ngón tay trắng nõn của Giang Niệm Tư nắm ống tay áo, dùng sức nhấn lên trên môi anh, lau phần nước đọng kia đi.
Sau khi làm xong những thứ này, cô đứng thẳng người, ánh mắt lại nhìn anh một lần nữa.
Cặp mắt đào hoa của anh đen kịt một màu, nặng nề như biển.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây