Cô bước chân nhẹ nhàng giống như có thể ngã xuống bất cứ lúc nào, như liễu rủ trong gió, thân thể vô cùng yếu ớt.
Khi cách nhau khoảng cách gần, Thẩm Trình nhìn thấy cô rất rõ.
Phần lông tơ trắng như tuyết bao phủ hai bên má cô, màu da cô như mỡ đông, nhưng màu môi lại không còn đỏ như lúc trước mà có một chút tái nhợt.
Cô yếu ớt như búp bê.
Giang Niệm Tư ngồi xuống bên cạnh anh, Thẩm Trình nhìn cô, sau khi do dự mấy lần thì anh nhẹ giọng hỏi: “Cơ thể bác sĩ Giang không khỏe sao?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây