“Ở chỗ này của tôi thì không cần giả vờ đâu, muốn cười thì cứ việc cười đi. Tôi đã thấy cô gái kia rồi. Hứa Cường dựng lên một ngón tay cái: “Rất đẹp, thảo nào lão Thẩm lại ngã chổng vó.
“Xinh đẹp? Thiệu Dương ấm giọng hỏi, ánh mắt mang theo sự chúc phúc tươi đẹp.
Nội tâm: Ồ, con chó kia cũng xứng sao?
Hứa Cường gật đầu: “Tôi thấy cô ấy là người xinh đẹp mất, nhưng mà khi nhìn ánh mắt cô gái đó nhìn lão Thẩm thì có lẽ là lão Thẩm không có cơ hội rồi, khi nhìn đối mặt với cậu ấy, cô gái nhỏ người ta còn không đỏ mặt.
Quan trọng nhất là anh ấy đã phát hiện ra tâm tư của lão Thẩm.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây