Ánh mắt Lục Chính Tây khựng lại, ngẩng lên nhìn gương chiếu hậu. Giang Thiên Ca nhìn anh qua gương chiếu hậu: "Làm gì? Đồng cảm với tôi sao? Không cần."
Nghĩ một chút, Giang Thiên Ca lại nói: "Nếu anh thực sự muốn làm gì đó, vậy thì về nhà quản cháu trai của anh cho tốt, bảo bọn họ đừng chọc tôi nữa."
Lục Chính Tây: "..."
Giang Thiên Ca bảo Lục Chính Tây thả cô ở đầu ngõ, cô tự đi bộ vào trong.
Bà lão đã chỉ đường cho cô trước đó đang ngồi dưới bóng cây hóng mát, Giang Thiên Ca mỉm cười chào bà, trò chuyện vài câu rồi mới rời đi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây