Nhìn bức chân dung, cô cười lên, giơ ngón tay cái lên với Giang Viện Triều: “Đồng chí lão Giang, kỹ năng vẽ tranh của cha rất tốt! Về Bắc Thành có thời gian, cha cũng vẽ cho con…
Bởi vì vừa nãy cô chỉ muốn để Giang Viện Triều vẽ chân dung ra, nên cô cũng không để ý tới trong xe đang xảy ra tình huống gì. Nói được nửa chừng, Giang Thiên Ca mới nhận ra trong xe còn có những người khác.
Nhìn thấy hai người nhìn có vẻ lớn hơn Giang Viện Triều, nhưng thực ra họ cũng trạc tuổi nhau, ánh mắt của họ đầy hứng thú nhìn cô, Giang Thiên Ca đem lời còn chưa nói rút lại.
Cô ngồi thẳng lưng, thu hồi nụ cười trên mặt, nghiêm túc nói: “Đồng chí Giang, cảm ơn ngài.
Biểu cảm của cô rất nghiêm túc, giống như cô và Giang Viện Triều không hề quen biết nhau, chỉ có quan hệ cấp trên cấp dưới.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây