Giang Thiên Ca thở dài trong lòng, cô vươn tay xoa đầu Phương Đức Âm, sau đó buông bà ra, nói: "Hãy quên chuyện quá khứ đi, nếu như mẹ cảm thấy có lỗi với con thì sau này mẹ chỉ cần đối xử với con tốt hơn là được."
Cô nói với vẻ mặt nghiêm túc: “Bất cứ khi nào nhìn thấy thứ gì đó ăn ngon, uống ngon, hoặc đồ chơi gì vui thì phải nghĩ nhiều đến con. Con thì có càng nhiều càng tốt, cho cái gì cũng không từ chối."
"Được rồi, đừng đứng ở đây nữa, sắp thành khỉ bị người ta nhìn rồi."
Giang Thiên Ca kéo Phương Đức Âm đi ra ngoài, đồng thời không quên chào hỏi với Tống Phương Bạch đứng bên cạnh: "Giáo sư Tống, cảm ơn thầy đã làm hộ hoa sứ giả cả đoạn đường, hộ tống mẹ của em về Trung Quốc. Em mời thấy ăn cơm nhé."
Nghe mấy chữ 'hộ hoa sứ giả', Phương Hàng Xuyên nhìn Tống Phương Bạch với ánh mắt hơi phức tạp.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây