Thấy anh ta vẫn có thể đứng nói chuyện, vết thương chắc cũng không tính là nặng, Lục Chính Tây quét mắt qua anh ta, rồi xoay người đi vào trong.
Lục Tự Khôn cúi đầu, đi theo sau lưng anh,
Ông cụ Lục ngồi ở phòng khách xem báo, thấy Lục Tự Khôn, mắt ông ấy liếc lên khỏi cặp kính lão, rất hiếu kỳ hỏi một câu: “Sao giờ này lại về? Không cần lên lớp?
Lục Tự Khôn tháo khăn choàng đang choàng trên mặt xuống, buồn bực nói: “Ông nội, cháu bị Giang Thiên Ca đánh rồi.
Nghe thấy lời Lục Tự Khôn, bước chân Lục Chính Tây ngừng lại.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây