[Thập Niên 80] Sau Khi Cự Hôn, Tôi Mở Tiệm Cơm Quốc Doanh

Chương 40:

Chương Trước Chương Tiếp

Thẩm Tú vội vàng nói: “Chị hai, không phải nói là lấy số tiền này để kinh doanh sao, em không dùng hết nhiều như vậy.”

Thẩm Mai nói: “Chị hai bảo em cầm thì em cầm.”

Thẩm Thanh Nguyệt nói: “Con gái lớn rồi, cũng nên cầm ít tiền. Huống hồ còn có cái ngày kia nữa. Tiền này em tự cầm, đừng để mình phải thiệt thòi. Sức khỏe mới là vốn liếng cách mạng.”

Thẩm Tú nghe xong đỏ mặt nhận tiền: “Vậy em có cần phải làm gì không. Em cũng giúp hai chị.”

Thẩm Thanh Nguyệt nói: “Nhiệm vụ quan trọng nhất của em bây giờ là thi vào trường phổ thông trung học. Thôn mình vẫn chưa có nữ sinh phổ thông trung học nào đâu. Em mà thi đỗ thì là người đầu tiên của thôn!”

Không phải con gái học không giỏi, mà là thôn căn bản không cho con gái đi học. Có thể học hết cấp hai đã là chuyện hiếm.

Với người ở quê, con gái học nhiều thì khó quản. Còn không bằng gả sớm để đổi được nhiều tiền hơn.

Thẩm Tú gật đầu thật mạnh: “Em nhất định sẽ thi đỗ vào trường phổ thông trung học.” Cô vốn là người đứng đầu trong các kỳ thi của trường. Trước đây không dám thi thật tốt, là vì sợ gia đình không cho học.

Bây giờ lời nói của Thẩm Thanh Nguyệt đã hoàn toàn xóa tan nỗi lo lắng của cô ấy. Ánh mắt Thẩm Tú đều trở nên kiên định.

Thẩm Thanh Nguyệt nói: “Ăn uống cho tử tế, đừng vì tiết kiệm tiền mà nhịn, em còn trẻ, cái tật này mà hình thành thì già rồi sẽ thành bệnh!”

Thẩm Tú gật đầu: “Chị hai, vậy em về lớp học đây.” Bây giờ cô ấy đã có mục tiêu thi vào trường phổ thông trung học. Chỉ nghĩ đến việc học hành thật tốt, báo đáp gia đình.

“Được.” Thẩm Thanh Nguyệt nói: “Đợi mấy hôm nữa, chị với chị cả lại tới thăm em.”

Thẩm Tú ngượng ngùng đồng ý nhưng khóe miệng vẫn cong lên, có thể thấy cô gái rất vui với chuyện này!

Chia tay Thẩm Tú xong, cô và Thẩm Mai đi dạo khắp nơi, khảo sát xem nên mở sạp ở đâu.

Hai người đi dạo khắp huyện cả một ngày, sau năm 1985 theo tiếng kèn của thời đại, số người mở sạp mở cửa hàng ở huyện cũng nhiều hơn trước.

Đi trên đường còn có người đạp xe đạp, bấm chuông, phát ra tiếng leng keng, trông rất oai.

Người ở huyện cũng ăn mặc thời trang hơn.

So với ở thôn thì hoàn toàn như hai thế giới.

Thẩm Thanh Nguyệt càng nhìn mắt càng sáng, cuộc sống ở huyện tốt hơn, người chịu chi cũng sẽ nhiều.

Đi dạo một vòng lớn, chọn được ba địa điểm. Một là bên ngoài nhà máy thép, bên ngoài đã có người mở sạp rồi.

Có sạp bán bánh rán, mỳ xào, còn có sạp bán mì. Còn có các bà mang những chiếc đệm ngồi nhỏ do mình móc bằng kim móc len ra bán.

Hàng bán chạy nhất là hàng bán băng đĩa lậu, một xe ba bánh đầy ắp băng đĩa, trên xe đặt một chiếc máy ghi âm hai băng, vừa chạy vừa hát, thu hút không ít người.

Địa điểm thứ hai là khu vực sầm uất trong phố. Bây giờ cũng không quản nghiêm nữa, rất nhiều người mở sạp. Giống như một con phố thời trang, chỉ có một nhà bán bánh bao ở bên trong, xung quanh không có sạp bán đồ ăn nào khác.

Địa điểm thứ ba là cổng trường. Huyện có mấy trường học nhưng nghe nói đều có căng tin. Buổi trưa cũng có người đến cổng trường mua túi ni lông, bao cát, nước ngọt, kem que các thứ.

Trong ba địa điểm này, Thẩm Thanh Nguyệt thích nhất vẫn là nhà máy thép.

Nhà máy thép là nhà máy quốc doanh lớn, là nơi có thu nhập cao nhất ở huyện. Chỉ cần nhìn vào mức độ sầm uất của những sạp hàng bên ngoài là có thể thấy được.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 10%👉
Combo Full lượt đọc giảm 16%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (1) - 🎫Đề cử (0)