[Thập Niên 80] Sau Khi Cự Hôn, Tôi Mở Tiệm Cơm Quốc Doanh

Chương 3:

Chương Trước Chương Tiếp

Nhà của tôi bị các người chiếm hết rồi mà còn chưa đủ, có lúc ông trời đúng là không có mắt. Sao lại bắt cha mẹ tôi đi, loại người vừa ngu vừa xấu, miệng lại thối như bà mới đáng chết.

Thật đúng là câu nói, người tốt không sống lâu, tai họa thì sống ngàn năm.”

Mặt Lưu Ngọc lập tức đỏ bừng, thở hổn hển, không ngờ Thẩm Thanh Nguyệt trước kia luôn im lặng, nhưng khi mở miệng thì lại sắc bén hơn cả dao.

Lưu Ngọc như một con khỉ cái bị chọc giận, gào lên một tiếng rồi lao tới, trong mắt lóe lên tia độc ác: “Xem tao có đánh chết mày hay không.” Bà ta tức điên lên, giọng nói run rẩy!

Thẩm Mai thấy bà ta sắp đến gần Thẩm Thanh Nguyệt, nhưng Thẩm Thanh Nguyệt đã có gan chọc giận bà ta, thì ắt hẳn đã có cách.

Chỉ thấy cô lập tức tiện tay cầm lấy cái chĩa phân, không đợi thím ba Lưu Ngọc đến gần thì trực tiếp dùng chĩa phân đâm một nhát vào bà ta.

Trên chĩa phân toàn là bẩn thỉu, thậm chí còn có cả phân. Khiến Lưu Ngọc liên tục nôn khan.

Lưu Ngọc tức điên lên, trong nhà họ Thẩm, người không có địa vị nhất chính là đại phòng, vốn dĩ hai vợ chồng đại phòng đều hiền lành, lại sinh ba đứa con gái, điều này đối với nhà họ Thẩm trọng nam khinh nữ mà nói thì chính là tội lỗi.

Bây giờ hai vợ chồng đại phòng giúp thôn sửa đường, người thì không còn.

Địa vị vốn đã không cao lại càng nguy cấp hơn. Ngày thường, mấy đứa con gái đại phòng này mặc người nặn tròn nặn bẹp cũng không hé răng.

Lưu Ngọc không biết tại sao đột nhiên cô lại trở nên lợi hại như vậy.

Nghĩ đến việc cô dám phản kháng, còn mắng bà ta là chó, tức đến nỗi bà ta gào khóc loạn xạ. Cả người như muốn nổ tung.

Thím ba Lưu Ngọc càng tức giận thì càng buông lời không kiêng nể: “Con tiện nhân, đừng có đắc ý. Bây giờ thì hung hăng trong nhà, đợi đến khi kết hôn sẽ có người trị mày. Đến lúc đó một ngày đánh mày tám bữa!”

Thẩm Thanh Nguyệt sống lại một lần nữa, vốn đã mang theo một bụng tức giận. Lưu Ngọc nói những lời này chẳng khác nào đổ thêm dầu vào lửa.

Nghĩ đến kết cục của ba chị em họ trước khi sống lại, đều bị nhà họ Thẩm bán đi để đổi lấy lợi ịch.

Cuộc sống hạnh phúc của nhà họ Thẩm, là dựa vào việc bám vào người bọn họ mà hút máu.

Nếu Thẩm Thanh Nguyệt là cô gái 20 tuổi chưa từng trải, thì không có cách nào đối phó với họ. Nhưng cô đã sống lại, không sợ họ, cùng lắm thì liều mạng đấu với họ một trận!

Ánh mắt của Thẩm Thanh Nguyệt trong nháy mắt trở nên rất đáng sợ.

Lưu Ngọc có chút sợ hãi. Nhưng nhìn lại, vẫn là dáng vẻ trước kia của Thẩm Thanh Nguyệt, chỉ nghĩ rằng mình tức giận đến hoa mắt.

Thẩm Thanh Nguyệt nói: “Tôi không gả.”

Lưu Ngọc càng giãy giụa, thì cái chĩa phân này như có mắt vậy, né thế nào cũng không thoát. Mùi hôi thối trên đó vẫn còn thoang thoảng!

Lưu Ngọc tức giận công tâm: “Mày muốn không gả, nằm mơ đi! Tao nói cho mày biết, chuyện kết hôn của mày là do bà nội quyết định. Là để đổi nhà cho gia đình. Chú hai của mày đã xem gạch rồi. Mày gả cũng phải gả, không gả cũng phải gả.”

“Thím ba, các người có tiền thì xây nhà. Không có tiền thì đừng xây. Bán cháu gái để xây nhà, không sợ toàn bộ già trẻ trong thôn chỉ trích các người sao.” Chị cả Thẩm Mai nói, cô cũng tức không nhẹ.

Lưu Ngọc cười khẩy một tiếng: “Còn do bọn mày quyết định sao?”

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 10%👉
Combo Full lượt đọc giảm 16%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (1) - 🎫Đề cử (0)