Từ Tú Chi cười lạnh một tiếng: “Hừ, bây giờ biết hối hận rồi, trước kia không biết nghĩ gì.”
Bạch quả phụ cười nói: “Tôi biết sai rồi.”
Sau đó lại xách hai chai rượu đóng hộp, nói: “Đây là cho chú nhà bác, chút quà nhỏ, không đáng là bao.”
Từ Tú Chi nể mặt rượu nên sắc mặt hơi khá hơn một chút nhưng cũng không nói gì khác. Chỉ nói con cháu tự có phúc của con cháu.
Bạch quả phụ tức đến nỗi suýt cắn nát răng nhưng cũng biết chuyện này phải từ từ, không những không nản lòng, còn định ngày hôm sau lại đến.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây