Đến cổng trường, trước tiên đưa cơm cho em ba.
Thẩm Tú, cô bé này cũng có chút bản lĩnh. Lần này nói rằng ngày mai có hai mươi người đặt cơm.
Mỗi ngày đều nhiều hơn so với lượng trước đó.
Thẩm Thanh Nguyệt nói: “Được.”
Dừng lại một chút, Thẩm Thanh Nguyệt lại nói: “Biết em lo cho gia đình. Nhưng chuyện kiếm tiền cứ giao cho chị, em đi học vốn đã muộn hơn người khác, đừng vì chuyện này mà ảnh hưởng chuyện học hành.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây