Lâm Nghiên Thu đang ngủ say liền bừng tỉnh, cô nhớ cái quần bông mùa đông còn đang phơi trong sân chưa lấy vào. Hồi sáng cô dọn tủ ngửi thấy mùi mốc, vất vả lắm mới tìm thấy nguồn gốc cái thứ tản ra mùi mốc đó, cô chịu không nổi nên lập tức đem cái quần bông đó ném lên dây phơi đồ trong sân....
Lâm Nghiên Thu vội vàng mang giày chạy ra ngoài lấy đồ vào.
Mưa to bằng hạt đậu nện lên người, Lâm Nghiên Thu chỉ biết rụt đầu kéo quần bông xuống rồi chạy vào trong phòng.
"Bịch" một tiếng, cửa sân bỗng nhiên bị đẩy ra.
Lâm Nghiên Thu hoảng sợ, cô muốn hét to lên nhưng đã bị người nào đó bước nhanh đến che miệng lại. Trong cơn mưa to, Lâm Nghiên Thu cố gắng mở mắt kinh ngạc nhìn người đàn ông ướt đẫm cả người đang đứng trước mặt.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây