Trình Gia Thuật: "..."
"Suốt ngày toàn suy nghĩ lung tung cái gì, làm gì có đàn ông nào sinh con?" Trình Gia Thuật bị cô nháo đến nỗi không biết nên làm sao, không biết cô lấy đâu ra nhiều nước mắt như vậy, cứ như một người được làm từ nước, nhưng có thể làm sao bây giờ? Vợ của mình thì mình phải yêu thương chiều chuộng thôi.
Mấu chốt nhất là anh cũng bằng lòng chịu đựng.
Nếu là trước kia, Trình Gia Thuật sớm đã không còn kiên nhẫn, trong nguyên thư anh là người lạnh lùng kiêu ngạo, nhưng đụng phải Lâm Nghiên Thu, còn không phải bị cô trị cho anh phải ngoan ngoãn phục tùng rồi sao.
"Thôi được rồi em đừng khóc nữa, đã làm mẹ rồi phải biết ngoan ngoãn. Đây là một sinh mệnh nhỏ không thể nói không cần là không cần, nếu bé con nghe được sẽ rất khó chịu, nếu con khó chịu thì em cũng sẽ không dễ chịu." Trình Gia Thuật trìu mến vuốt ve hai má của cô, ngón cái thô ráp nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt trắng nõn mềm mại của Lâm Nghiên Thu, nhìn cô cúi đầu xuống ừm một tiếng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây