Sau đó trên đường trở về, Ngụy Hồng nhỏ giọng nói thầm với Lâm Nghiên Thu: "Chị dâu, anh ấy giống như một kẻ ngốc vậy á, không biết cách nói chuyện lại còn vụng về, rót cho em một ly nước thôi mà còn làm bể cái ấm làm nước bắn tung tóe lên người em, chị nhìn xem, cái váy mới chị may cho em bị anh ấy hủy hoại như này đây..."
Lâm Nghiên Thu mới không tin cô thật sự oán trách đâu, trực tiếp hỏi: "Vậy em có coi trọng cái kẻ ngốc đó không?"
Ngụy Hồng dừng bước, thẹn thùng túm lấy bím tóc không lên tiếng.
Chuyện hôn sự tốt như vậy mà tự mình làm hỏng, Cao Thành cầm cái mũ ủ rũ đi về bộ đội. Thật ra lúc trước ở đại hội khen thưởng, cậu đã gặp qua Ngụy Hồng, chẳng qua lúc đó cậu không biết cô ấy là ai, chỉ nhìn thấy cô có dáng vẻ xinh đẹp, hai mắt to tròn, làn da ngăm đen khỏe mạnh. Mặc dù ai cũng nói da chị dâu nhỏ trắng hơn tuyết, tóc đen đôi mỏ mọng giống tiên nữ hạ phàm, nhưng mỗi người mỗi khác, Cao Thành càng thích cô gái có làn da ngăm đen khi cười lộ ra hàm răng trắng kia.
Về sau cậu mới biết cô gái đó là em họ của Trình liên trưởng, vì vậy cậu liền thu lại tâm tư không dám suy nghĩ lung tung nữa, nào ngờ cậu giẫm phải vận phân chó gì, cư nhiên có thể cùng em họ Trình liên trưởng xem mắt!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây