“Tiểu Bảo Nhi, Tiểu Bảo Nhi”
Một cái bà lão lao ra từ trong đám người, lập tức quỳ trên mặt đất, ôm lấy đứa bé đang ngồi ở trên mặt đất.
An Ninh cũng chui từ dưới xe ra, vỗ tro bụi ở trên người xuống, đứng ở bên cạnh An Quốc Minh.
“Anh hai, em không có việc gì, anh đừng khóc.”
“Anh ——”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây