Thật ra Giang Hạ không hề sợ hãi, nhưng nhìn động tác của An Ninh, anh lại hơi cảm động, con người nai con này còn khá tốt.
Anh cũng biết chút võ thuật, mượn lực phần eo, đứng dậy, đứng vững rồi thì nói cảm ơn với An Ninh.
“Cảm ơn ——”
“Cũng may không có việc gì.”
Giang Hạ còn chưa nói xong một từ cảm ơn, liền thấy An Ninh dùng vẻ mặt đau lòng ngồi xổm xuống, hai tay đỡ một mầm cây ngô nhìn trái nhìn phải, thậm chí còn quỳ trên mặt đất để kiểm tra.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây