“Biết lỗi và sửa đổi, không có điều gì tốt đẹp hơn, tôi chấp nhận lời xin lỗi của anh, nhưng tôi không thể tha thứ cho anh.”
An Ninh lách người, muốn đi qua bên cạnh người Minh Tuấn.
Nhưng Minh Tuấn giơ một cánh tay ra, lại một lần nữa ngăn cản.
An Ninh phản xạ theo bản năng, một cái lật tay, Minh Tuấn cao một mét tám chỉ cảm thấy mình nhìn thấy trần nhà, ngang tầm mắt.
Đúng lúc anh ta sắp đập mạnh xuống đất, An Ninh giơ một chân ra, đỡ lấy đầu anh ta.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây